Anh Đã Hứa Là Anh Sẽ Làm
Phan_11
Ôm mặt Tiron gắt gỏng:”Em đó!!!bỏ cái thói lúc nào cũng bắt nạt người khác đi”
“Long,ra đầy xem hộ tao cái trống với”_Hải Phong cùng Nayki đứng cạnh cái trống hết nhòm xuống lại hướng mặt gọi Tiron
“Được”_Tiron đáp rồi quay sang nhìn chằm chằm vào Zami:”Chờ anh chút”
Tự nhiên cô muốn vào nhà vệ sinh,đi lại gần hỏi Hải Phong:”Nhà vệ sinh ở đâu hả anh”
“À,ra ngoài hành lang nó ở ngay bên tay trái”_Hải Phong vừa nói vừa chỉ ra cái cửa
Zami không nói gì mà lẳng lặng đi ra không quên khép cửa,đưa tay lên định chạm vào công tắc tự nhiên một giọng nói nam tính vang lớn:”Không được,sao có thể thế được,em không muốn”
Đây…chẳng phải là giọng nói của Kỳ Minh hay sao?Rụt tay lại,tính tò mò bỗng trỗi dậy,cô nhẹ nhàng lén lút từng bước đi lên cầu thang,gió từ sân thượng thổi vào làm cô có chút lạnh lẽo,nhìn qua thành cầu thang.Một đôi trai gái khuôn mặt vô cùng buồn bã,chàng trai có vẻ rất tức giận
Maily lại vô cùng bình tĩnh tiến đến nắm chặt vai Kỳ Minh:”Em nghe chị nói đi,bố em luôn coi chị như con gái gái ruột,ông không muốn chúng ta yêu nhau”
Gặt phắt tay Maily ra Kỳ Minh giận dữ quát:”Thôi đi,chị đâu phải con ruột của bố chỉ là con nhận nuôi có gì mà chúng ta không thể yêu nhau chứ”
Hơi ngỡ ngàng vì hành động quá khích của Kỳ Minh,Maily nhẹ nhàng:”Minh à…” chưa nói hết câu Kỳ Minh đã vồ tới hôn ngấu nghiến đôi môi đỏ mọng của Maily,có thể thấy yêu thương cậu dành cho Maily là rất nhiều khát khao vô cùng.Do không chịu nổi mà hơi thở cũng đã mất dần Maily ẩn Kỳ Minh ra,một giọt nước mắt khẽ rơi xuống cô nhỏ giọng:”Chúng ta không thể đâu mà”
“Có phải chị muốn ra nước ngoài để tránh em đúng không,chị đã không còn yêu em đúng không”_Kỳ Minh nói trong thất vọng
“Chị đã nói chúng ta không thể mà”_Maily gần như hét lên mà chạy,Zami cũng vì hành động này mà giật mình chạy vội trở lại phòng vệ sinh,nếu để bị phát hiện chắc chắn chẳng hay ho chút nào.Trở lại phòng vệ sinh cô đóng chặt cửa lại như sợ họ phát hiện ra,lấy nước tát vào mặt mình,nhìn chằm chằm cái gương mặt ướt sũng trong gương.Hóa ra…không chỉ trái tim cô bị tổn thương bởi năm đó…mà rất nhiều người cũng không mấy suôn sẻ trên con đường đi tìm hạnh phúc…vậy mà từ trước tới giờ Zami vô cùng tự ti cảm thấy mình là người bất hạnh nhất thế gian mà không biết rằng còn có những người yêu nhau mà bị rào cản ngăn cách không thể đến với nhau…Như vậy còn đua khổ hơn nhiều…
Sau một hồi tạt nước cùng đi vệ sinh cô trở lại phòng tập với dáng vẻ lạnh lùng.Vừa mới bước tới cửa,giọng nói của Tiron đã vang lên:”Zami em vào đây” cùng với cái vẫy tay hối thúc bước chân Zami
Đi nhanh một chút về hướng Tiron đang ngồi,anh cầm cây đàn ghi-ta vẻ mặt phấn khởi:”Em nghe thử xem đoạn anh vừa mới sáng tác được thế nào nhé”
“Được”_Cô trả lời rồi ngồi xuống cạnh anh.Thoáng chốc mắt cô bỗng đảo qua dòng chứ to viết theo kiểu Grafiti trên rèm sân khấu
Khẽ lẩm bẩm đọc theo dòng chữ:”Demon life”
“Phải”_Một giọng nói lạnh lùng vang lên kèm theo tiếng bước chân chậm rãi,hướng mắt sang phía phát ra giọng nói.Kỳ Minh đã lấy lại vẻ bình tĩnh lạnh lùng từ khi nào như chưa từng có một Kỳ Minh tức giận đau buồn trên sân thượng
Thấy cô không nói gì anh tiếp tục nói,2tay vắt chéo sau lưng giọng nói trầm ổn:”Đây là tên nhóm.Long chưa nói với em sao?”
Cô không trả lời Kỳ Minh mà mắt đầy lửa giận chiếu lên người chàng trai bên cạnh vẫn đang miên man đánh đàn:”Sao anh không nói cho tôi biết”
“Đoạn vừa rồi em nghe hay không”_Tiron bỗng dưng ngẩng đầu lên cười dịu dàng hỏi Zami còn cô thì vô cùng không hài lòng nhìn Tiron
Anh hơi nhíu mày phe phẩy cánh tay trước mặt Zami:”Sao thế?Anh đánh dở lắm sao”
Điều này chứng tỏ vừa rồi đánh đàn anh rất nhập tâm không hay biết đến câu hỏi của Zami
Giữ chặt cánh tay đang di chuyển trước mặt cô quay sang Kỳ Minh vẫn đứng lặng nhìn bọn họ rồi lại nhìn Tiron:”Kỳ Minh nói Demon Life là tên nhóm,anh không có nói điều này cho tôi biết”
Hơi cười anh nhẹ nhàng gỡ bàn tay của cô ra tiếp tục gẩy đàn giọng nhẹ nhàng mang một chút ngọt ngào:”Chẳng phải em bảo anh tập trung lái xe không lại gây tai nạn sao”
Lườm anh một cái sắc bén,miệng cô phun ra một loại hàn khí chết chóc:”Được lắm”Khiến Tiron đang nhập tâm đánh đàn cũng buông cây đàn xuống mà toát mồ hôi lắp bắp:”Em…”
Chưa nói hết câu cô đã mỉm cười “thân thiện” phun ra từng từ làm anh run rẩy mà làm theo:”Anh có vẻ nóng lắm nhỉ,cởi áo choàng cheo lên mắc áo đi” vừa nói cô vừa đánh mắt sang cái mắc màu trắng ở góc phòng
Nhất thời anh chẳng nghĩ được gì càng không để ý đến ý đồ xấu xa cô sắp thực hiện mà cứ như người máy tự động đi đến chỗ mắc áo cởi áo choàng ra cheo vào
Bỗng một giọng nói vô cùng dễ thương nhưng lời nói không dễ thương chút nào vang lên:”Ơ…anh Tiron mông anh rách một mảng lộ quần… ưm ưm” Nayki chẳng may nhìn tháy ngạc nhiên mở to mắt nhìn chăm chăm vào“mông” Tiron không tử chủ được mà phun ra chưa nói hết anh đã bịt miệng
Nhưng…sự thật phũ phàng,lúc anh phát hiện mọi người đã nghe đủ những gì cần nghe rồi.Anh giờ đây là tâm điểm chú ý của mọi người,ai ai cũng hướng mặt nhìn Tiron đang đứng bịt miệng Nayki lại,duy chỉ có Zami vẫn từ tốn xem tạp chí thỉnh thoảng nhấp ngụm nước cam Hải Phong đưa
Mặt Tiron đỏ bừng như quả cà chua,vừa xấu hổ vừa tức giận.Thì ra anh đã trúng thuật thôi miên của Zami mà làm không suy nghĩ…quả này anh quyết không tha cho cô…nhưng…trước khi đụng được vào cô phải nếm bao mùi vị chọc tức của mọi người…không hay chút nào…
Chương 20
Nhất thời không khí im lặng,cô khẽ nhếch mép đã diệt cỏ phải diệt tận gốc mới được nhẹ nhàng phun ra từng từ từng chữ:”Chẳng là Tiron bị chó cắn đúng mông,cũng không có chuyện gì,mọi người không cần để ý”
Mặt Tiron càng đỏ hơn từ giọng nói của anh Zami có thể đánh hơi lấy mùi nguy hiểm:”Zami…”
“Cậu bị chó cắn ở mông thật sao”_Hải Phong nói nhẹ nhàng cùng vẻ mặt nham hiểm
“Tôi không nghĩ là cậu cũng có quần nhóc màu đỏ đấy”_Kỳ Minh vừa nói vừa đi lại gần Tiron
“Chị chưa từng nghe nói em cũng có thú vui trêu chó”_Maily trêu chọc
Bởi lẽ từ trước tới giờ bắt lỗi sơ hở của Tiron là điều vô cùng khó khăn,vậy mà… giờ đây một cô gái thú vị từ trên trời rơi xuống giúp đỡ làm bẽ mặt Tiron thì quả là thú vui cả năm có một lần
Buông Nayki ra Tiron đầm đìa mồ hôi xua xua tay:”Không phải…không …”
“Hahhahhhahhhahhhahha…”
Một tràng cười khoái trá cùng lời nói chế nhạo chọc ghẹo vang lên không ngớt…
Vẫn từ tốn nhâm nhi ly nước cam,một bóng đen từ đâu bay đến che khuất ánh sáng làm cô không có chút thoải mái đọc tập chí.Đặt cốc nước lên bàn bên cạnh,ném quyển tạp chí qua một góc,vắt đùi trái lên đùi phải ngước mắt lên nhẹ nhàng hỏi:”Có chuyện gì cần tìm tôi sao”
“Em có thể ngồi đây bình thản như vậy sao”_Tiron nghiến răng nghiến lợi
“Không bình thản thì làm gì đây”_Zami nhấm ngụm nước cam
“Em…”_Tiron như muốn tức điên lên thì lại có một giọng nói vang lên:”Tiron bắt đầu thôi,mất nhiều thời gian rồi”_Tiếng Hải Phong vang lên
“Được”_Trả lời câu hỏi của thằng bạn Zami còn chưa định hình trời đất là cái gì thì đã bị kéo đi,cô vô cùng ghét cái hành động tự tiên này nên kéo tay Tiron đang nắm tay mình ra mặt nhăn nhó:”Đừng đụng vào tôi”
Anh hơi ngỡ ngàng ytong mắt thoáng qua chút ý buồn…trong lòng em…anh không là gì sao…?
“Tiron…qua đây…nhanh lên”_Hải Phong vẫy tay hối thúc
“À…ừ”_Đáp qua loa anh tiến đến phía mọi người đang đứng chụm lại với nhau
Nayki nhí nhảnh vẫy tay miệng cười không ngừng nghỉ:”Tiron anh lại đây”
Lẳng lặng theo cái vẫy tay của cô bé mà lại gần,mọi người đều đã đông đủ dường như chỉ chờ mỗi anh,tâm trạng của anh bỗng bất ổn có vẻ như hành động cự tuyệt vừa rồi của người con gái đó làm trái tim anh có chút nhói đau…Cái cảm giác đau nhức mới mẻ này…anh chưa từng trải qua…phải chăng?Anh đã yêu?
“Cậu đánh thử đoạn đàn vừa sáng tác xem nào”_Kỳ Minh
“Được”_Tiron đáp xong liền ôm cây đàn ghi-ta màu đỏ lên
Theo nhịp mà gẩy từng dây từng dây từng dây…ai cũng chăm chú lắng nghe vẻ mặt họ thật sự rất nghiêm túc cùng chăm chú.Đoạn nhạc này…là đoạn nhạc anh định đánh cho cô nghe thử ư?Sao Zami lại chẳng có chút ấn tượng gì cả…nó mạnh mẽ hơn quyết liệt hơn…vô cùng lạ lẫm…
“Zami chị thấy thế nào”_giọng nói ngọt ngào của Nayki bỗng dưng vang lên,cô giật mình thoát khỏi dòng suy nghĩ nhìn vào ánh mắt lại chứa đựng vài tia hận thù kia bất giác cười nhẹ:”Cũng được”
“Ok vậy coi như xong rồi nhé,cậu về nhà đánh tiếp đoạn cuối cho tôi”_Hải Phong ra vẻ lạnh đạo nói rồi quay sang hướng Zami và Nayki đưa mỗi người một bản:”Hai em về học lời đi nhé,hai đứa song song cùng thể hiện hát chính”
“Hát chính ư?Hai giọng nữ sao?”_Nayki có phần ngạc nhiên hỏi Hải Phong
Zami cũng ngạc nhiên không kém nhìn chăm chăm vào bản nhạc Hải Phong đưa...
Hải Phong có phần bối rối trước câu hỏi của Nayki nhất thời không nói được gì,bỗng một giọng nói đầy uy quyền cùng vui vẻ vang lên gỡ rối cho anh:”Bản nhạc này do chị sáng tác,chị sáng tác chính là dành cho chị cùng Nayki nhưng…”_Tiếng Maily nhỏ dần rồi rơi vào vô vọng
Nhất thời…căn phòng chìm trong yên lặng,liếc nhìn đồng hồ treo tường Kỳ Minh nói lớn:”Đã 10h rồi,về thôi có gì mai đến bàn tiếp”
“Được”_Mọi người vui vẻ đồng ý
“Anh Tiron đưa em về”_Nayki chạy đến ôm chầm lấy Tiron,vẻ mặt dịu dàng đáng yêu vô cùng nghĩ rằng sẽ chẳng ai cự tuyệt nổi khuôn mặt này mà Tiron có thể thản nhiên cười nhẹ.Anh gỡ tay cô ra:”Nayki à,anh còn phải đưa Zami về nữa…hôm nay e rằng không được”
“Để anh đưa em về”_Hải Phong cười tươi
“Không không…em muốn Tiron đưa em về cơ”_Nayki làm nũng phụng phịu cô là trẻ con không để ý hay là không quan tâm mà không hay biết chị một lời nói làm nũng lại khiến con tim ai đó tan nát…
“Vậy anh về trước”_Hải Phong cố cười rồi bỏ đi trong mắt cố dấu vẻ buồn bã
Anh lúc nào cũng cười và cười nhưng có mấy ai để ý nụ cười chỉ là ngụy trang cho con người chật vật kín một loại khí buồn bã mãi không thoát hơi?
“Hả Phong chờ tôi”_Kỳ Minh nói rồi đuổi theo Hải Phong có vẻ hai người này rất thân thiết với nhau,nhìn Hải Phong như vậy Kỳ Minh biết anh rất buồn muốn cùng chia sẻ với anh
“Nhưng…”_Tiron định ra lời cự tuyệt thì Zami bỗng cắt ngang lời:”Đưa cô bé vè đi”
“Còn em…”_Tiron có phần lo lắng nhìn Zami
“Tôi không phải trẻ con,tôi tự lo được”_Zami nói đầy tự tin cùng niềm kiêu hãnh khiến ai nấy cũng đều buộc phải tin
Cười lạnh nhạt…lại một lần nữa em cự tuyệt anh?Anh không là gì lưu lại trong trái tim em sao?Dù chỉ một chút…cũng không được sao?
“Vậy mình đi”_Tiron cố gượng cười với Nayki rồi cùng cô bé ra khỏi phòng
Thoáng chốc căn phòng lại ngập chìm trong yên lặng,Zami thở dài một hơi vừa định cất bước đi ra cửa mới để ý…trong phòng còn một người vẫn đang đứng lặng đưa bàn tay lên vuốt nhẹ dòng chữ “Demon Life”
Zami không tự chủ được mà tiến lại gần giọng nói nhẹ nhàng:”Nếu đã không nỡ rời xa rồi sao còn tự ép bản thân”
Bàn tay kia chợt dừng hình,quay người lại nhìn thẳng vào đôi mắt Zami Maily khẽ nói:”Không phải là chị tự ép mình mà hoàn cảnh tuyệt không cho phép”
“Vì…Kỳ Minh sao?”_Zami nói trong nghi hoặc
Maily hơi nhíu mày một chút rồi đỉ vòng vòng căn phòng sờ qua những đồ vật mà cô đã gắn bó bấy lâu nay,cô đi tiếp vào một góc nhỏ sâu và hẹp,hết đường rồi…nhưng…bỗng Maily đưa tay lên vén vén cái gì đó một bộ DJ bụi bặm hiện ra trước mắt cô…thì ra có một chiếc rèm đen ngăn cách do góc này sâu và hẹp nên tối mà ai cũng có khả năng tưởng chừng đã hết đường
“Em biết tại sao nó dính nhiều bụi thế này không”_Maily không trả lời Zami mà hỏi ngược lại cô
Có phần ngỡ ngàng nhưng rồi cô cũng lấy lại bình tĩnh nhẹ lắc đầu
“Hồi xưa,chị với Kỳ Minh đã cùng nhau ngồi đây chơi DJ”_Maily nói mà vẫn lướt nhẹ tay qua từng bộ phận trên DJ
“Kỉ vật vô giá chứa đựng nhiều kỉ niệm như thế không nên…”_Zami chưa nói xong Maily đã quay lại cắt ngang lời giọng nói buồn tủi không thôi:”Không…nó đáng như thế,những kỉ niệm đó,nó đáng trôi vào lãng quên.Chị đã dấu nó vào đây chị muốn cậu ấy quên chị đi quên những cái gọi là kỉ niệm này đi.Mặc dù…3 năm ở nơi này…cùng nhau đánh đàn 3 năm thực sự rất khó quên.Sau lần đó Minh cũng đã bỏ chơi DJ mà chuyển sang chơi ghi-ta”
“3 năm?”_Zami nhắc lại
“Phải!!!Chị với Kỳ Minh thường đến đây đàn trong 3 năm nay tình cờ một lần Tiron đến thăm trung tâm rồi bọn chị quen biết,nhóm mới lập cách đây mấy tháng thôi”_Maily mỉm cười
Thấy Zami không nói gì Maily tiếp lời:”Theo chị thấy thì có vẻ như Hải Phong rất yêu Nayki mà Nayki lại yêu Tiron,em có nhận thấy không?”
“Nhìn ra được chị và Kỳ Minh thì nhìn ra những người còn lại cũng không quá khó”_Zami cao ngạo
“Vậy em có nhìn ra được Tiron yêu ai không”_Maily nhìn chăm chú cô như tìm một câu trả lời đã chờ đợi bấy lâu
Cũng đoán được phần nào nhưng cô vẫn lắc đầu,chưa lắc đến vòng thứ 3 thì đầu cô đã bị một vật gì đó bé nhỏ ẩn nhẹ kèm theo giọng nói trêu chọc:”Em đó!!!Đúng là chỉ có người ngoài cuộc mới hiểu người trong cuộc nhất mà”
Nói đến đây đôi mắt long lanh như viên ngọc của Maily phút chốc trở nên ảm đạm giọng có phần buồn tủi:”Naiky thực rất tốt nhưng…nếu Tiron đã yêu em rồi thì…chị thực mong em có thể chấp nhận nó.Đã quá nhiều người đau khổ vì tình rồi” ánh mắt chị nhìn Zami đầy sự hy vọng
“Chị à…”_Zami định nói gì đó bỗng Maily đưa ngón trỏ lên chặn ngang môi cô ý bảo giữ im lặng:”Chị biết nó vốn đẹp trai tính tình đào hoa nhưng…ánh mắt nó nhìn em…chị nhận thấy là thực lòng,nó sẽ không đùa cợt với em đâu”
Bầu không khí này thực ám muội không vui vẻ chút nào liếc nhìn đồng hồ đã trôi qua 15ph cô cười nhẹ:”Muộn rồi chị muốn về cùng em không”
Maily không nhìn Zami mà nhìn xuyên qua ô cửa sổ màu vàng sữa nhẹ hai tay vắt sau lưng nhẹ nhàng nói:”Em về đi,chị muốn ở đây thêm chút nữa”
“Ở đây một mình chị chắc là mình sẽ ổn chứ”_Zami
“Không sao đâu,đây không phải lần đầu tiên chị về muộn.Chị muốn đứng nhìn những thứ đã gắn bó lâu năm này một lần cuối”_Maily cười nhẹ
“Vậy em về”_Đáp gọn cô đi thẳng ra cửa,trong đầu lại vang dội giọng nói cùng lời mong muốn của Maily.Không ngờ nhìn bề ngoài cá tính cùng vui vẻ lại ấn chứa một nỗi buồn sâu thẳm không đáy như vậy,Zami vốn thông minh cô liếc mắt qua cũng biết Tiron có ý với mình.Chỉ là cô không muốn nhận thôi…cô thực không muốn…vì cô biết yên đơn phương rất đau khổ.Như chính bản thân mình bây giờ,người đó đã đi xa rồi vẫn hoài mong đợi…chẳng phải là đơn phương chờ đợi những thứ chẳng bao giờ có thể quay trở về bên mình sao?
Đi ra khỏi thang máy,đã quá muộn rồi,nhân viên cùng các nhóm tập đều đã ra về hết.Lẳng lặng đơn côi đi ra khỏi cửa chính dừng lại bên đường đứng chờ ta-xi,đền đường sáng vang một góc trời,xe cộ lúc này đã thưa hẳn đi.A!!! Ta-xi kia rồi,tính vẫy tay gọi đột nhiên một chiếc xe lamborghini dừng trước mặt cô.Cửa kính xe từ từ hạ xuống,một khuôn mặt anh tuấn tóc bồng bềnh lãng tử quen thuộc mà lạnh lùng,giọng nói đã xuống âm độ từ lúc nào:”Lên xe”
Hơi nhíu mày,anh ta là cái gì mà tùy tiện ra lệnh ình như vậy?
Chỉ vào chóp mũi mình cô hỏi:”Anh bảo tôi phải lên xe anh”
Không nói không rằng chàng trai mở cửa xe thô bạo rồi lôi kéo cô nhồi vào ghế bên cạnh.Lần thứ hai tỏng đời khiến cô không khỏi bực mình mà gắt:”Tôi ghét nhất ai tự tiện đụng vào người tôi hơn nữa còn dám kéo tôi đi”
Kỳ Minh không trả lời câu hỏi cô mà lẳng lặng nhấn ga,chiếc xe lao vọt vào trong màn đêm
Zami cứ hướng mắt nhìn ra ngoài cửa số,sao di chuyển liên tục không chớp mắt
Bất giác cô quay sang nhìn Kỳ Minh lên tiếng:”Anh…yêu chị ý lắm sao”
Bàn tay chắc khỏe nắm chặt vào vô lăng có phần run rẩy:”Tôi không hiểu ý em”
Cười lạnh nhạt:”Anh thực không hiểu sao,nếu không muốn trả lời cũng không sao.Chỉ là hỏi thôi”
Chương 21
Bầu không khí lại chìm đắm trong sự im lặng đi được thêm một đoạn nữa Kỳ Minh bất ngờ nói làm cô không thoát khỏi kinh ngạc:”Phải!!!Tôi yêu cô ấy rất nhiều”
“Chuyện bố anh…sao không nói cho ông ấy hiểu”_Zami lơ đãng hỏi
Kỳ Minh nghe tới đây có phần khựng lại quay sang nhìn Zami nhếch mép một chút rồi lại nhìn phía trước:”Thì ra…em đã nghe thấy hết sao”
“Cái này không thể trách tôi được,có trách thì do anh đã không thể kiềm chế cảm xúc mà to tiếng”_Zami
“Rầm”_ Bàn tay chắc khỏe của Kỳ Minh nắm chặt thành nắm đấm đập mạnh xuống vô lăng miệng phun ra lời nói đanh thép chứa hàn khí âm lạnh:”Em nghĩ tôi có thể giữ được bình tĩnh sao”
“Người con gái mà tôi yêu đấy,cô ấy là người con gái tôi yêu duy nhất trong đời này,tôi có thể bình tĩnh được sao”_Kỳ Minh nói mà như hét lên,anh đang không kiềm chế được cảm xúc của mình
Ngược lại với hành động tàn bạo đó,Zami vô cùng bình tĩnh cô quay sang nhìn gương mặt đang tiền tụy kia nói với giọng đầy uy quyền:”Thay vì mất kiềm chế như vậy,sao anh không cố bình tĩnh mà nghĩ cách giải quyết hợp lí.Chẳng có chuyện gì là không giải quyết được chỉ là anh bị phân tâm làm không tập chung được thôi”
Sau câu nói này,Kỳ Minh có vẻ tin tưởng hơn mà kìm nén cảm xúc tiếp tục lái xe giọng trầm thấp:”Nhà em ở đâu?”
“Biệt thự X đường Y”_Zami nói mà ánh mắt vẫn hướng tới bầu trời đen ngòm,chẳng ai nói với ai lời nào.Nhưng…có vẻ tâm trạng đã thoải mái hơn một phần
Cùng thời điểm trên một chiếc xe khác bầu không khí nơi này căng thẳng hơn,chàng trai đổi sắc lạnh lùng nhìn cô gái bên cạnh với giọng nói không vui:”Lần sau em đừng cư xử thân mật với anh thế nữa”
Nayki dở giọng bỡn cợt:”Anh sợ cô ta ghen sao”
Đảo mắt qua cô gái bên cạnh vội vàng phủ nhận trong giọng nói ẩn chứa nỗi thất vọng không nguôi:”Anh và Zami không có gì cả”
“Sao thế?Chẳng phải anh có ý với cô ta hay sao”_Nayki đả khích mà mắt có phần đượm buồn nhìn ánh đèn đường đang vùi vụt qua mắt
Mím môi thật chặt bàn tay chắc khỏe siết chặt vô lăng mạnh tới nỗi gân xanh đã nổi lên không ít:”Em nói thế là có ý gì”
“Anh đừng quên đã nợ em một điều kiện”_Nayki nhẹ nhàng đáp
“Là chuyện đó sao?”_Khẽ nhéch mép Tiron tiếp lời:”Anh đâu có nhờ em giúp là em…”
Chưa nói hết câu Nayki đã bực tức đập mạnh tay vào cửa kính:”Anh đã hứa rồi,nếu không phải em giả làm ny anh thì bố anh có cho anh tự do lang thang chơi bời trong cái xã hội này không”
“Chẳng phải em cũng rất sướng khi được mang danh hiệu người yêu trước mắt bố mẹ anh sao,em chẳng phải rất muốn làm người yêu anh sao”_Do bực mình chuyện Zami thêm mấy lời đả khích của Nayki khiến anh không kìm lòng mà nói những lời cay đắng
“Bốp” một cái tát dáng suốt bên má anh,đầu óc phút chốc trở nên quay cuồng,quẹo dừng xe bên vệ đường ánh mắt như không tin nổi nhìn cô gái bên cạnh đôi mắt đang đỏ lừ vì căm hận từng từ từng chữ phun ra:”Tôi cũng là người,cũng có lòng tự trọng anh hiểu không?Anh nghĩ gì khi nói tôi như vậy,phải!Là tôi yêu anh nhưng…không có nghĩa là tôi sẽ vui sướng khi làm người yêu giả mà không chiếm được trái tim anh” lời nói nghẹn ngào vừa nói Nayki liền mở cửa xe ra một chân vừa mới chạm đất bàn tay rắn chắc của ai kia đã nắm lấy bàn tay bé nhỏ của cô:”Bỏ ra” Nayki gắt
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian